KHÔNG CÒN MẸ NHIỀU ĐÊM MƯA THỨC TRẮNG,THƯƠNG NHỚ MẸ HIỀN NƯỚC MẮT TUÔN RƠI.NỐT NHẠC CUỘC ĐỜI MẸ XIN DẤU LĂNG ! HẠNH PHÚC CHO NGƯỜI THƯƠNG QUÁ MẸ TÔI !!! CÁM ƠN CÁC BẠN ĐÃ GHÉ THĂM VÀ GHI CẢM NHÂN,BÌNH YÊN LUÔN VỀ BÊN CÁC BẠN……!

Thứ Hai, 20 tháng 6, 2016

BIỆT MÙ KHƠI CHÌM KHUẤT GIỮA HƯ VÔ.

BIỆT MÙ KHƠI CHÌM KHUẤT GIỮA HƯ VÔ
       * Khóc các Anh, những cánh Đại Bàng đã bỏ đường bay.

Chầm chậm lại…chim ơi bay chậm lại!
Ngóng mắt tìm giữa trời đất xa xăm
Sao có thể! Trời ơi! Sao có thể!
Một đội hình bay thinh lặng bặt tăm.

Chầm chậm lại…mây ơi bay chậm lại!
Bầu trời xanh mất hút cánh đại bàng
Vươn ngất trời cao chập chùng biển cả
Mặt đất nghẹn lòng trước cảnh ly tan.

Chầm chậm lại…gió ơi đừng thổi nữa!
Dập dềnh sóng xô lắc những mạn thuyền
Hãy lặng thầm nghe Hải Âu kể chuyện
Nước mắt mồ hôi của các thuyền viên.

Chầm chậm lại …cá ơi bơi chầm chậm!
Hỏi rặng san hô chỗ các anh nằm
Bơi mải miết cá ơi bơi mải miết
Mất mát này đau xót cả trăm năm.

Chầm chậm lại…sóng ơi đừng xô nữa!
Mê mải bài ca con nước vỗ bờ
Ta van sóng đừng gây thêm bão tố
Dồn các anh chìm khuất giữa hư vô.
&&&
Chầm chậm lại …thời gian ơi chậm lại!
Trả ta về với nguyên thủy mênh mông
Nghiêng dòng nước trôi ,tìm về chốn cũ
Hôn vội vợ con, lạy tạ đấng sanh thành.

Chầm chậm lại…trời đất ơi chậm lai!
Bạn bè ơi ta yêu quá đời này
Biệt mù khơi ta biến thành hạt nắng
Theo ánh tơ trời chỉ lối các anh đi!
                  HOÀI HUYỀN THANH
                        hạ 2016

Thứ Tư, 15 tháng 6, 2016

ĐẾN THĂM NHÀ BẠN CHỢT NHỚ QUÊ XA



                        ĐẾN THĂM NHÀ BẠN 
                CHỢT NHỚ QUÊ  XA
Buổi sáng bình minh vừa ló dạng
Chúng tôi rủ nhau về thăm nhà bạn Bến Tre
Cảnh vật quen quen sao lòng không hiểu được
Muốn lưu hình đường vào nhà bạn quanh co
Chụp ảnh sân trước, vườn sau ,cửa sổ hiên nhà
Đứng tần ngần thật lâu nhìn mây trời trắng noãn
Nhớ sao là nhớ in như cảnh ngày ấy quê xa
Nhớ đám lá mía xanh non bén ngót ngút tận chân trời
( thuở lên ba thấy cái gì cũng to cũng bự)
Lừng lững chiếc ghe vòm kỷ niệm
Vén trời mây cho ngày xưa sống dậy
Bến sông tím lục bình dật dờ trôi buổi trưa hè năm ấy
Mẹ dắt díu hai con rời bỏ chốn yên bình
Mẹ khóc ròng biết ngày tháng sẽ điêu linh
Thằng bé năm tuổi ôm đứa em gái ba tuổi dỗ dành
Thôi! Nín đi cưng sao khóc hoài khóc nữa…
Trời trong xanh nắng gió vờn mây trắng lung linh
                &
Mẹ bệnh nhiều phải vào nằm nhà thương thí
Thấp thỏm chờ Bác sĩ khám bệnh xong ,lẻn ra bếp nấucơm 
Tối giấu hai con nằm chen chung giường bệnh
Đau rát lòng nghe câu hỏi : Cha chúng mất hay còn?!
                  &
Vừa khỏi bệnh mẹ lăn xả không từ nan khó nhọc
Chắt chiu từng manh áo miếng cơm gượm gờ trong tiếng nấc
Năn nỉ người ta chuộc đứa em út ba cho
Người  ta tử tế cứu con mình qua cơn thập tử nhất sinh
Phải đền đáp cho vẹn tròn đạo nghĩa
Ôm đứa con út trong tay mắt ngậm ngùi rớm lệ
Vậy là từ đây, con ba đứa chung bầy
              &
Tình cờ đến thăm nhà bạn sớm hôm qua
Dạo quanh sân vườn mắt tôi mờ lệ
Bạn có hiểu vì sao tôi chụp hình lạ thế !
Lâu lắm rồi tôi như được trở về nhà
Cả con mực cũng như quen hơi chủ
Vẫy đuôi mừng nhường chỗ , mắt tôi cay
Cám ơn những người ban, cám ơn cơn mưa  chiêu hôm ấy !
Hơn sáu mươi năm tôi được chìm trong giấc ngủ quê nhà !
Đến thăm nhà bạn nao lòng nhớ lắm chốn quê xa .
Quê nhà bạn giống như in quê nhà tôi thuở nhỏ.

                           HOÀI HUYỀN THANH       
                                                      13.6.2016
* Nhà thương thí Long Xuyên có chỗ cho người nuôi bệnh nấu cơm
** Má tôi bệnh nặng phải phẫu thuật , ba tôi đem cho đứa em gái út