KHÔNG CÒN MẸ NHIỀU ĐÊM MƯA THỨC TRẮNG,THƯƠNG NHỚ MẸ HIỀN NƯỚC MẮT TUÔN RƠI.NỐT NHẠC CUỘC ĐỜI MẸ XIN DẤU LĂNG ! HẠNH PHÚC CHO NGƯỜI THƯƠNG QUÁ MẸ TÔI !!! CÁM ƠN CÁC BẠN ĐÃ GHÉ THĂM VÀ GHI CẢM NHÂN,BÌNH YÊN LUÔN VỀ BÊN CÁC BẠN……!

Chủ Nhật, 24 tháng 8, 2014

NHỚ CÕI NÀO XA !


                                                                      NHỚ…CÕI NÀO XA


Anh còn nợ em bóng con đò nhỏ.
Chở nỗi niềm về lại mái trường xưa.
Dòng Mỹ Hòa Hưng ngập tràn cánh gió.
Sóng dập dờn ôm ấp bóng trong mưa.
              
Anh còn nợ em hoàng lan mấy độ.
Buổi hẹn hò len lén vội trao thư.
Bao nhiêu năm ta không về qua đó.
Chốn ai đi có lạnh gió giao mùa?
               
Anh còn nợ em lời yêu chưa ngỏ.
Bối rối bâng quơ bãi mía bờ lau.
Mây trắng quá ! Trời xanh trong hở nhỏ?
Nắng nồng nàn anh giấu biệt nơi nào?!
               
Anh còn nợ em những mùa nước lớn.
Cùng chống xuồng phụ đạo học trò xa.
Vàng điên điển,súng tím xanh mơn mởn
Thương tấm lòng thầy cô giáo xa nhà.


Anh còn nợ em đêm dài thức trắng         
Chèn lớp lá thưa chống dột mái nhà.
Thương đám học trò  đầu trần chân đất.
Bát cháo thơm lừng chợt nhớ quê xa.
              
Anh còn nợ em đời dài xa ngái…
Lời thì thầm nhen nhúm gói trong mơ.
Mong phép lạ mang mùa xưa trở lại.
Cõi nào xa…không chín đợi mười chờ.

               
Trôi mù mịt cõi nào xa lắc lắm!
Trần gian ơi xin thứ lỗi ngày về…
Nơi ta đến trời hanh hao ảo vọng
Thăm thẳm nẻo đời xa khuất bến mê.

                  Người phụ trách

      M. nghĩ đây là bài thơ tình toàn bích, nhiều câu đột phá bất ngờ, " Mây trắng quá ! " Trời xanh trong hở nhỏ ? Nắng nồng nàn anh giấu biệt nơi nào? " Và, " Lời thì thầm nhen nhúm gói trong mơ. Cõi nào xa... không chín đợi mười chờ ! " Thật tuyệt ! cả bài thơ không một sáo ngữ, chẳng chút cầu kỳ, nhẹ nhàng chạm vào tim người đọc. Cảm ơn tác giả HHT. Hà Thị Bích Phượng

Tạp chí kiến thức phổ thông                                                               Dân Việt - Trang 439

Thứ Năm, 21 tháng 8, 2014

TA CÒN NHAU KỶ NIỆM




TA CÒN NHAU KỶ NIỆM

Cùng một trường một lớp
Cùng một hộc bàn chung
Ta, đạn bi giàn ná
Ấy, thun búng que chuyền

Cho bên phải trái ổi
(leo rào vườn người ta)
Tặng bên trái dế than
(Giành giật với thằng anh)

Hôm nào không có chuyện
Hộc bàn nằm chỏng chơ
Mà dường như hai đứa
Ngó trời buồn vu vơ

Pháo đì đùng cấp tập
Chiến sự đã tràn lan
Ba về Thành công tác
Má bỏ dạy theo chồng

Vô tư như cây cỏ
Hồn nhiên lục bình trôi
Đêm chia tay trăng tỏ
Nhìn bóng nhau ngậm ngùi

Bặt tin nhau từ đó
Biền biệt một trời xa
Lời ai chưa dám ngỏ
Như nước chảy qua phà

Trôi đi và trôi mãi
Ngày một thêm cách xa
Nhớ một thời vụng dại
Đâu cánh diều tuổi thơ?!

Tuổi thơ tôi còn đó!
Lúc lỉu chùm ổi xanh
Tiếng dế nào văng vẳng
Theo từng bước quân hành

Chuyện đời không nói được
Tan hợp cũng tùy duyên
Một bài văn đăng báo
Kể kỷ niệm” hộc bàn”

Rồi chúng tôi nhắn tin
I meo nhau dài dài
Một trời thương kỷ niệm
Ngỡ rằng đã phôi phai

Cũng không hiểu nguồn cơn
(Nhưng thật lạ một điều)
Mặc nhiên từ hai đứa
Không hẹn lần gặp mặt
Chẳng thăm hỏi qua phone


Ngổn ngang bao vương vấn
Đành để lòng vậy thôi
Giữ cho nhau tiếng nói
Giữ cho nhau giọng cười

Giữ cho nhau sắc thắm
Má hồng bầu bỉnh xưa
Giữ cho nhau ánh mắt
Trong veo thời trẻ thơ

Trò chơi không còn nữa!
Tuổi thơ đã xa rồi
Ta còn nhau kỷ niệm
Một đời nhớ khôn nguôi!

            HOÀIHUYỀNTHANH


Thứ Sáu, 15 tháng 8, 2014

CHÙM THƠ HOAIHUYENTHANH !





  NHỚ MỘT THỜI HOA NẮNG

Anh tìm em một thời hoa nắng
Em tìm anh trắng giấc mơ xưa
Ta tìm nhau tìm đến bao giờ
Trôi biền biệt thời  thơ mộng cũ

Em nhớ mãi sóng cù lao Ông Chưởng
Vòng  xe quay quay thương tiếng ai cười
Chợ Mới mãi trong lòng ta kỷ niệm
Long Điền buồn the thắt bước chân đi

Anh tìm em trên từng con phố nhỏ
Thăm hàng cau xanh thắm nắng quê nhà
Bao nhiêu năm em không về qua đó
Kỷ niệm vời vợi ngày một cách xa

Em tìm anh hanh hao đèn phố thị
Đại lộ Hòa Bình phượng đỏ rưng rưng
Góc phố thân quen mùa xưa chợt mất
Dấu yêu ơi! Em nhớ đến khôn cùng

Anh tìm em Lá Thu Phai thuở trước
Đan giấc mơ ấp ủ chuyện tương phùng
Gió muà  xưa hay lòng em sóng vỗ
Lá bàng bạc trôi… trời đất mông lung!

              HOÀIHUYỀNTHANH


PHƯỢNG ĐỎ CÓ CÒN VUI
Ngày lững lờ trôi hoàng hôn vừa tím
Trái đất tròn xoay đêm ngập ngừng tan
Bóng thời gian qua ký ức phai tàn
 Chia nỗi nhớ làm hai  bờ sáng tối

Vì sao lạ giữa sông ngân huyền ảo
Lạc bước đường hoang hun hút lối ta về
Trăng mải miết lang thang  vùng cố thổ
Trải ánh vàng bàng bạc nẻo đường quê

Mây có biết chân trời xa ngút mắt
Xoãi cánh thiên di mưa bão dập vùi
Gió mơn man, lòng chạnh lòng hiu hắt
Nắng phai rồi phượng đỏ có còn vui

Mưa dủng dẳng cánh heo may run rẩy
Thăm thẳm chờ ai mãi tận cuối ngàn
Miền cổ tích ánh bình minh vừa ló
Thềm hoa xưa, cúc nở ngắm mùa sang.

          HOÀI HUYỀN THANH


CHÙM PHƯỢNG VĨ LONG ĐONG

Nắng bàng hoàng nhớ tiếng ve ngày cũ
Tấu khúc hạ mơ theo cơn gió vô tình
Đời lận đận ta vời xa bến nhớ
Biết bây giờ hương bưởi có còn không?

Chùm Phượng vĩ long đong mùa hạ trắng
Nghiêng nghiêng chao ngơ ngác rắc đầy sân
Đôi mắt biếc thẫn thờ trong thinh lặng
Rối lòng ai hờ hững tiếng chuông ngân.

Đường Phượng bay ấp yêu nhiều mơ mộng
Cánh hoa xưa thành bướm lượn nao lòng
Trang lưu bút chở một thời mới lớn
Mấy mươi năm còn đó một dòng sông?!

Trôi biền biệt một trời thương kỷ niệm
Bao dỗi hờn e ấp tuổi mười lăm
Ai dễ quên nên ta đành lẻ nhớ
Thấp thoáng mùa xưa ngan ngát hương thầm!
   
     HOÀIHUYỀNTHANH
                 Hạ nhớ 2014


CHUYỆN NGÀN XƯA !




CHUYỆN NGÀN XƯA 

Gió xưa em xõa tóc thề
Mắt nai ngơ ngác, ta mê mẩn hồn.
Nắng xưa từng hạt bâng khuâng
Ta đem hoa nắng đan hình bóng em.!

Đường xưa dáng nhỏ thân quen
Thương sao gót ngọc lấm lem chợ đời.
Trăng xưa gởi ánh vàng rơi
Tìm trong hư ảo vạn lời ăn năn.

Buồn xưa nhiều nỗi băn khoăn
Lắt lay sợi khói phù vân thuở nào. 
Thềm xưa dấu cũ hanh hao
Chạnh lòng lữ thứ lẽ nào lãng quên.

Mây xưa trôi nổi  bồng bềnh
Chân trời góc bể còn len dấu hài. 
Tình xưa  ta vắt trên vai
Gánh câu lục bát, tìm ai…ai tìm!

           HOÀI HUYỀN THANH

RAU RĂM Ở LẠI

            *Gió đưa cây cải về trời
               Rau răm ở lại chịu đời đắng cay (ca dao)                     
Ta về thăm chốn cũ.
Cần Thơ nắng chiều vương
Hàng phượng xưa xanh ngắt
Một khoảng trời yêu thương
               
Phố AN BÌNH còn đó
Áo trắng sân trường xưa
CÁI KHẾ lòng hiu hắt
THAM TƯỚNG mắt rưng mưa
          
PHONG ĐIỀN ngày trở lại
Làng sinh thái xanh tươi
Lòng còn nao nao mãi
Cầu RAU RĂM nhớ đời*
          
Cầu TRƯỜNG TIỀN lỗi nhịp
Sông HẬU buồn khôn nguôi
CÁI CAM đành lỡ bước
Ta lầm lũi xa Người.

                 Hoàihuyềnthanh
                 Cần Thơ 9.9.2013.
           *huyện Phong Điền có nhiều cầu :cầu Trường Tiền,cầu Rau Răm,cầu Cái Cam…

Thứ Hai, 11 tháng 8, 2014

THƠ HOÀI HUYỀN THANH!




NHƯ CHIẾC LÁ THU PHAI
Lá ngẩn ngơ
nép mình cơn gió thoảng
Trời thu buồn
hiu hắt dáng chiều phai
Đất ấp yêu
lũ côn trùng trầm mặc
Mây mơ màng
vương chút nắng heo may
***
Tím hoàng hôn
rớt rơi buồn đến vậy
Gió chao nghiêng
phe phẩy những hàng cây
Chim  ríu rít
gọi nhau về tổ ấm
Ta một đời
như chiếc lá thu phai.

HOÀIHUYỀNTHANH

   CÓ NHỮNG CHIỀU XƯA !

      Có những chiều thu xưa
     Em hài cong qua phố
     Thương  chiếc lá dại khờ
     Chưa dám khẽ khàng rơi
                  ***
      Có những chiều mây trôi
      Buồn vương vương mắt nhỏ
     Thương cọng cỏ bên thềm
     Len lén ngắm chiều rơi
                 ***
    Có những làn heo may
    Âm thầm thương áo lụa
    Chiều vỡ òa trên tay
    Chắt chiu bao nỗi nhớ
                 ***
   Có những ngày qua đi
  Bâng khuâng còn ở lại
  Ánh chiều sao tím mãi
  Ngẩn ngơ tuổi xuân thì
             ***
  Có những lần đi xa
  Cơn mưa dài tê tái
  Nhớ ngày xưa thân ái
 Thương hạt nắng quê nhà
                    HHT

Thứ Sáu, 8 tháng 8, 2014

ĐÀNH LẠC MẤT NHAU THÔI !



  
Bóng nắng rơi

Buồn lắm!

Bông phượng

Bận trở mình.

Ve sầu

Im tiếng khóc.

Góc sân trường

Lặng thinh.

Muà xưa

Không còn nữa.

Gió lang thang

Nỗi buồn.

Lá chao nghiêng

Nức nở.

Hẹn lòng

Mùa thu sang .

Chân trời

Anh phiêu bạt

Góc bể

Em đơn côi

Ngậm ngùi

Đôi hoàng hạc.

Đành lạc mất nhau thôi



                      Hoàihuyềnthanh

[Cảm tác từ bài thơ của Anh Nguyễn An Bình]



DẤU LẶNG !!!


Gánh hàng rong neo dài con phố nhỏ.

Mưa lâm thâm thất thểu dáng mẹ gầy.

Ế ẩm chợ đời gió rét chiều nay.

Cơm rượu nếp các con ăn đỡ dạ.

    
Nhường tất cả đem ba con chạy trốn.

Mưa gió dập vùi dòng dõi thiên kim.

Cô gái tá điền xinh đẹp ngoan hiền

Đời lầm lỡ mẹ chạnh lòng thương cảm.


Dẫn các con đi hai bàn tay trắng

Ba mươi tuổi đời lao lực lao tâm.

Lặng lẽ bên thềm người mẹ đơn thân

Dạy chúng con lòng bao dung nhân ái

     
Sống là yêu thương không mang thù hận

Con cô tá điền là các em con

Mẹ ơi mẹ! ba mươi năm lận đận

Chúng con hai dòng gộp một tình thân
     

Không còn mẹ nhiều đêm mưa thức trắng

Thương nhớ mẹ hiền nước mắt tuôn rơi

Nốt nhạc cuộc đời mẹ xin dấu lặng!

Hạnh phúc cho người thương quá mẹ tôi!!!

                          Hoàihuyềnthanh