KHÔNG CÒN MẸ NHIỀU ĐÊM MƯA THỨC TRẮNG,THƯƠNG NHỚ MẸ HIỀN NƯỚC MẮT TUÔN RƠI.NỐT NHẠC CUỘC ĐỜI MẸ XIN DẤU LĂNG ! HẠNH PHÚC CHO NGƯỜI THƯƠNG QUÁ MẸ TÔI !!! CÁM ƠN CÁC BẠN ĐÃ GHÉ THĂM VÀ GHI CẢM NHÂN,BÌNH YÊN LUÔN VỀ BÊN CÁC BẠN……!

Thứ Sáu, 16 tháng 12, 2016

HẠT NẮNG NÀO BAY


    *Dành tặng cô giáo Hoàng Kim Oanh
            và học trò Vĩnh Thuận ngày nào .

Tiếng phone reo liên hồi thúc giục
Cô ơi cô! Cô đã đến đâu rồi ?
Cô mê mệt còn đâu hơi sức
Gắng gượng cười chờ chút nữa em ơi!

Thương cô giáo nằm vùi không dậy nổi
Phải gượng thôi học trò đợi lâu rồi
Gom cả lớp cũng hơn chục đứa
Đang nóng lòng mong được gặp cô ơi
(truyền tai nhau cô già yếu lắm rồi..!)
                       
Tay bắt mặt mừng cơn sốt bay đi mất
Búa bổ trên đầu ai lấy đâu rồi
Thật sôi nổi học trò nhắc bài ca hồi đó
Cô trò hòa ca nhớ ngày ấy xa xôi

Bao kỷ niệm tràn về không tên gọi
Cứ miên man theo dòng chảy thời gian
Chén cháo nóng nhiều hành qua cơn sốt
Học trò nghèo không có nổi chiếc quần lành

Bao nhiêu đặc sản gởi chút lòng em nhớ
Chăm chút  đãi thầy cô với tấm lòng thành
Bịn rịn tiễn đưa còn nhiều lưu luyến
Hạt phấn nào bay mà lệ rơi nhanh .

HOÀI HUYỀN THANH
Thềm đông 2016

Thứ Tư, 26 tháng 10, 2016

  THƠ VIẾT CHO MỘT NGƯỜI
    *Nhớ Nắng Hồng những ngày xưa cũ

Thơ viết cho một người
Sao thấy lòng buồn thế
Xe lăn giữa dòng đời
Hình như còn đọng lệ

Nhớ người đã rất xa
Ven đường vương bụi đỏ
Đất  trời quá bao la
Đâu bóng hình của nhỏ

Đi qua bao mùa ngâu
Mưa bùi ngùi tháng bảy
Giữ nhau chút duyên dầu
Tìm cầu vồng cách biệt

Thơ viết cho một người
Mười năm rồi đó nhỏ
Mãnh tình thật nhỏ nhoi
Giữa cuồng phong bão tố

Đời không là dâu bể
Sao núi xanh bạc màu
Cuộc đời nhiều điên đảo
Mơ chi ấn công hầu

Sông dài bao nhánh rẽ
Tình thôi là phù vân
Bàn tay đan chỉ rối
Nhỏ sương khói giữa trần

     NGUYỄN AN BÌNH  
Xin phép anh Nguyễn An Bình
được share về và cảm tác, ..HHT

Chủ Nhật, 23 tháng 10, 2016

THƠ VIẾT CHO MỘT NGƯỜI
 *Nhớ TÌNH THƠ một thuở

Thơ viết cho một người
Mưa lòng như sóng vỗ
Hạt nắng trốn phương nào
Mực tím màu thương nhớ!

Như cọng cỏ cuối trời
Nhớ loài chim bói cá
Biển thương buồn đến lạ
Hạt nước khóc dòng trôi!

Gió ngày cũ xa xôi
Mãi đi tìm bến đỗ
Cuốn mây về phương nớ
Ngẩn ngơ một góc trời!

Thơ viết cho một người
Sao đành lòng quên được
Bao cánh diều mơ ước
Thả nỗi buồn rơi rơi !

“Thuở ấy” có còn vui
Bên thềm xưa khắc khoải
Tháng ngày găm nỗi nhớ
Tờ lịch đau ngậm ngùi!

Tình Thơ còn treo mãi
Chút Nắng Hồng vương vương
Bên chiều tàn thu muộn
Hiu hắt một con đường!

HOÀI HUYỀN THANH
            Cuối thu 2016

Thứ Ba, 11 tháng 10, 2016

NÀO PHẢI LỖI MÙA THU


Thu biết gì đâu !
Mà rải lá vàng thương nhớ
Cho heo may về hiu hắt những vần thơ
Thu biết gì đâu !
Mà nũng nịu giận hờn ai vô cớ
Cho một thời đắm đuối mộng và mơ
Thu biết gì đâu!
Mà bước chân ngại ngần len góc phố
Cho bóng đổ nghiêng chiều
Hoài vọng nhớ vu vơ
Thu biết gì đâu !
Mà nhặt nhạnh nỗi buồn  đem giấu bớt
Sợ khói lam chiều đong đếm nỗi bơ vơ !
Thu biết gì đâu !
Mà con nắng
thèm nồng nàn thêm chút nữa!
ướp cho thơm hanh cho vàng lẫn trời đất và hoa.

       HOÀI HUYỀN THANH
      26.8.2016

MỘT GÓC TRỜI RIÊNG ...

MỘT GÓC TRỜI RIÊNG
Qua nói Qua qua mà Qua không tới
Nên con nước buồn lay lắt chao nghiêng
Bậu không muốn nhớ cũng thành nỗi nhớ
Trằn trọc ba mươi năm …một góc trời riêng

Bậu nói thương sao con sào kinh ngã bảy
Nước nông sâu nào ai biết bao giờ
Qua nhắn nhủ sao Bậu lo đến vậy
Thương đỏ lòng ai đâu lại làm ngơ!

Con Kinh Tẻ chẻ tình ta hai lối
Vàm Xáng Vịnh Tre buốt giá nhớ Vàm Nao
Chợ Mỹ Luông  muỗng ly đâu có thiếu
Tách cà phê buồn thiếu muỗng dạ nao nao

Bao nhiêu năm bến bờ xa khuất ấy !
Có lần nào Qua nhớ miệt đồng bưng
Cỏ lác đăm chiêu ngóng anh cò trắng  
Bậu chờ ai mà *thương vô cớ nhớ vô cùng 
   HOÀI HUYỀN THANH
                      THU 2016

*Câu thơ của nhà thơ Chu Vương Miện .

Thứ Năm, 7 tháng 7, 2016

ANH & EM

   
 
 ANH  & EM

Anh
Em nhìn Anh nói
Lặng lẽ nghe Anh độc thoại
Đây
 không phải lần đầu
Dặn lòng không bối rối
Cớ sao
Như  mây lưng chừng đỉnh núi
Em bâng quơ tự hỏi
Nếu…như là…không nếu
Liệu lá có buồn khi nắng rưng rưng
Em
Anh nhìn Em lặng lẽ
Vốn như đời Em vẫn thế
Dòng sông mải miết
Chở nỗi buồn hỏi chuyện người dưng
Trả áo hoàng hoa
 ngày xưa ai lỗi hẹn
cho heo may về
quay quắt nhớ thu xa .

HOÀI HUYỀN THANH
7.7.2016

  

Thứ Hai, 20 tháng 6, 2016

BIỆT MÙ KHƠI CHÌM KHUẤT GIỮA HƯ VÔ.

BIỆT MÙ KHƠI CHÌM KHUẤT GIỮA HƯ VÔ
       * Khóc các Anh, những cánh Đại Bàng đã bỏ đường bay.

Chầm chậm lại…chim ơi bay chậm lại!
Ngóng mắt tìm giữa trời đất xa xăm
Sao có thể! Trời ơi! Sao có thể!
Một đội hình bay thinh lặng bặt tăm.

Chầm chậm lại…mây ơi bay chậm lại!
Bầu trời xanh mất hút cánh đại bàng
Vươn ngất trời cao chập chùng biển cả
Mặt đất nghẹn lòng trước cảnh ly tan.

Chầm chậm lại…gió ơi đừng thổi nữa!
Dập dềnh sóng xô lắc những mạn thuyền
Hãy lặng thầm nghe Hải Âu kể chuyện
Nước mắt mồ hôi của các thuyền viên.

Chầm chậm lại …cá ơi bơi chầm chậm!
Hỏi rặng san hô chỗ các anh nằm
Bơi mải miết cá ơi bơi mải miết
Mất mát này đau xót cả trăm năm.

Chầm chậm lại…sóng ơi đừng xô nữa!
Mê mải bài ca con nước vỗ bờ
Ta van sóng đừng gây thêm bão tố
Dồn các anh chìm khuất giữa hư vô.
&&&
Chầm chậm lại …thời gian ơi chậm lại!
Trả ta về với nguyên thủy mênh mông
Nghiêng dòng nước trôi ,tìm về chốn cũ
Hôn vội vợ con, lạy tạ đấng sanh thành.

Chầm chậm lại…trời đất ơi chậm lai!
Bạn bè ơi ta yêu quá đời này
Biệt mù khơi ta biến thành hạt nắng
Theo ánh tơ trời chỉ lối các anh đi!
                  HOÀI HUYỀN THANH
                        hạ 2016

Thứ Tư, 15 tháng 6, 2016

ĐẾN THĂM NHÀ BẠN CHỢT NHỚ QUÊ XA



                        ĐẾN THĂM NHÀ BẠN 
                CHỢT NHỚ QUÊ  XA
Buổi sáng bình minh vừa ló dạng
Chúng tôi rủ nhau về thăm nhà bạn Bến Tre
Cảnh vật quen quen sao lòng không hiểu được
Muốn lưu hình đường vào nhà bạn quanh co
Chụp ảnh sân trước, vườn sau ,cửa sổ hiên nhà
Đứng tần ngần thật lâu nhìn mây trời trắng noãn
Nhớ sao là nhớ in như cảnh ngày ấy quê xa
Nhớ đám lá mía xanh non bén ngót ngút tận chân trời
( thuở lên ba thấy cái gì cũng to cũng bự)
Lừng lững chiếc ghe vòm kỷ niệm
Vén trời mây cho ngày xưa sống dậy
Bến sông tím lục bình dật dờ trôi buổi trưa hè năm ấy
Mẹ dắt díu hai con rời bỏ chốn yên bình
Mẹ khóc ròng biết ngày tháng sẽ điêu linh
Thằng bé năm tuổi ôm đứa em gái ba tuổi dỗ dành
Thôi! Nín đi cưng sao khóc hoài khóc nữa…
Trời trong xanh nắng gió vờn mây trắng lung linh
                &
Mẹ bệnh nhiều phải vào nằm nhà thương thí
Thấp thỏm chờ Bác sĩ khám bệnh xong ,lẻn ra bếp nấucơm 
Tối giấu hai con nằm chen chung giường bệnh
Đau rát lòng nghe câu hỏi : Cha chúng mất hay còn?!
                  &
Vừa khỏi bệnh mẹ lăn xả không từ nan khó nhọc
Chắt chiu từng manh áo miếng cơm gượm gờ trong tiếng nấc
Năn nỉ người ta chuộc đứa em út ba cho
Người  ta tử tế cứu con mình qua cơn thập tử nhất sinh
Phải đền đáp cho vẹn tròn đạo nghĩa
Ôm đứa con út trong tay mắt ngậm ngùi rớm lệ
Vậy là từ đây, con ba đứa chung bầy
              &
Tình cờ đến thăm nhà bạn sớm hôm qua
Dạo quanh sân vườn mắt tôi mờ lệ
Bạn có hiểu vì sao tôi chụp hình lạ thế !
Lâu lắm rồi tôi như được trở về nhà
Cả con mực cũng như quen hơi chủ
Vẫy đuôi mừng nhường chỗ , mắt tôi cay
Cám ơn những người ban, cám ơn cơn mưa  chiêu hôm ấy !
Hơn sáu mươi năm tôi được chìm trong giấc ngủ quê nhà !
Đến thăm nhà bạn nao lòng nhớ lắm chốn quê xa .
Quê nhà bạn giống như in quê nhà tôi thuở nhỏ.

                           HOÀI HUYỀN THANH       
                                                      13.6.2016
* Nhà thương thí Long Xuyên có chỗ cho người nuôi bệnh nấu cơm
** Má tôi bệnh nặng phải phẫu thuật , ba tôi đem cho đứa em gái út

Thứ Hai, 11 tháng 4, 2016

COMMENT VÀ LIKE



COMMENT  VÀ  LIKE
Dòng thời gian một bài thơ vừa post
Bao bạn bè bình luận like like
Trông mòn mỏi chờ dòng tin ngắn ngủi
Inbox  xanh màu ai nỡ nhạt phai !

Dòng thời gian một nụ hoa vừa hé
Sắc tím buồn pha nền trắng phong sương
Hoa bâng khuâng giữa vòm xanh của lá
Hy vọng lụi tàn sao mãi tơ vương!

Dòng thời gian một khuôn hình vừa sáng
Tay trong tay bạn hạnh phúc đong đầy
Biển gợn sóng hay lòng ta sóng vỗ
Mênh mang buồn chiếc lá lẻ loi bay!
          HOÀI HUYỀN THANH
             3.2016

TIN NHẮN VALENTINE

TIN NHẮN VALENTINE

Thênh thang gió
Ngày Valentin
 Tin nhắn tới            
Em nghĩ gì
Lòng bối rối
Ngóng vu vơ
Còn  gì nhau
Sao dại khờ
Mơ mộng ảo
    &
Chỉ là tin nhắn
Vừa đủ bâng khuâng
Tơ vương nỗi nhớ
Chỉ là tin nhắn
Lá bỗng xanh hơn
Hoa tôn sắc thắm
Nắng quên dỗi hờn
   &
Cũng chỉ là tin nhắn
Sao lòng em ngẩn ngơ
Bao năm rồi vẫn thế !
Valentine mong và chờ
Hãy tỉnh lại đi em
Chỉ là tin nhắn thôi mà
Quên đi ngày cũ hẹn hò tri âm !

          HOÀIHUYỀNTHANH

              14.2.2016

LÁ BUỒN


 LÁ BUỒN


Nắng ẩn mình vào khung treo trên vách
Ủ lòng vơi nhung nhớ chút xuân tàn
Chiếc lá rơi dấu mình bên thềm gạch
Căng mắt mãi tìm hạt nắng đi hoang

Ta xua gió về khung trời vô định
Chọn khoảng bình yên cho cỏ thêm xanh
Hoa khe khẽ cuộn mình bên lá biếc
Gió về đâu thơ thẩn bước độc hành!

Ta lùa mây về miền  xa tít tắp
Đan mù sương tìm lại chút xuân thì
Căng nẩy mình hạt nước tròn chợt khóc
Mưa vô tình đẩy hạt nắng ra đi

 Xuân dỗ nắng trả hạ về đổ lửa
Phượng thênh thang đỏ thắm cả sân trường
Ve ca khúc chia tay mùa hạ trắng
Chiếc lá buồn hờ hững lõng tay buông!

     HOÀIHUYỀNTHANH
        Thềm hạ  2016



Chủ Nhật, 3 tháng 1, 2016

     SAO BỖNG THẤY BƠ VƠ!

Biết xa lắm trời đông  hiu hắt nhớ
Chạm xuân rồi lần lữa một ngày vui
Chuyện người  ta cứ ngỡ chẳng ngậm ngùi
Đêm thao thức cớ gì không ngủ được!

Đường vạn dặm nhọc nhằn trôi phía trước
Thuyền lênh đênh lầm lũi sẽ về đâu
Biền biệt người đi năm tháng dãi dầu
Ôi! Hội ngộ! Mãi là điều mong ước .

Ai cũng hiểu trên cung đường vạn dặm
 Bạn tri âm nào phải chuyện tình cờ
Hạt mầm trót vay trở về cát bụi
Chợt mủi lòng sao bỗng thấy bơ vơ!



        HOÀI HUYỀN THANH