KHÔNG CÒN MẸ NHIỀU ĐÊM MƯA THỨC TRẮNG,THƯƠNG NHỚ MẸ HIỀN NƯỚC MẮT TUÔN RƠI.NỐT NHẠC CUỘC ĐỜI MẸ XIN DẤU LĂNG ! HẠNH PHÚC CHO NGƯỜI THƯƠNG QUÁ MẸ TÔI !!! CÁM ƠN CÁC BẠN ĐÃ GHÉ THĂM VÀ GHI CẢM NHÂN,BÌNH YÊN LUÔN VỀ BÊN CÁC BẠN……!

Thứ Năm, 25 tháng 9, 2014

CHỈ LÀ...THÔI!

 
               CHỈ LÀ…THÔI!
Trời chiều hưng hửng
 nắng buông tay.
Ngột ngạt hàng cây
 đứng thở dài.
Len lén lá vàng
 rơi thật khẽ.
Ký ức vàng vọt
 giấc mơ phai.
Nào có quên đâu
Mà phải nhớ!
Chỉ là…
Không thể
Chỉ là …
Thôi!
HOÀI HUYỀN THANH
       9.2014


Thứ Tư, 24 tháng 9, 2014

BIỂN NHỚ

   
      
 BIỂN NHỚ

CHIỀU CARMELINA
Carmelina chiều buông lơi
Biển cô đơn sóng vỗ bồi hồi
Bờ xa ai ngóng niềm cô quạnh
Chân trời  biền biệt cánh buồm trôi.

HUYỀN THOẠI XANH
Huyền thoại xanh một thời bỡ ngỡ
Nickname nào người chọn cho ta
Nắng phương xa vọng hoài cố thổ
Một chút hương lòng mộng dưới hoa.

CÁNH NHỚ
Mây xám một trời mây xám bay
Gió lùa cánh nhớ vén rèm mây
Táo tác đàn chim vờn tổ ấm
Thềm xưa vò võ dáng ai gầy!

HOÀI HUYỀN THANH
         9.2014


Thứ Ba, 16 tháng 9, 2014

CHÚT NHỚ TÌNH THƠ



CHÚT NHỚ TÌNH THƠ
     "Thân tặng Anh NAB "

Em đến Tây Đô đỏ ráng chiều
Bần thần , gượng nhớ phố liêu xiêu
Mươi năm , có lẽ nhiều hơn thế
Góc phố, hàng cây đã đổi nhiều
   
Thuở ấy là thanh mai trúc mã
Tuổi đôi mươi đẹp những ươc  mơ.
Saigòn , Nắng Hồng thơm đôi má
Tây Đô, chuyên chở chút Tình Thơ

“Dấu xưa xe ngựa hồn thu thảo”
Chút bâng khuâng se sắt chạnh lòng
Bạn thơ xưa trên bước đường dong ruỗi
Có khi nào hội ngộ một dòng sông!?
             
Anh đứng xa xăm dáng ngỡ ngàng
Như tìm dấu cũ vượt thời gian
Tần ngần chớp mắt cùng kêu khẽ...
Cả hai đều tóc trắng ngụy trang
              
Cám ơn cuộc sống , cám ơn đời
Tri âm, tri kỷ gặp nhau rồi !
Không là một nửa ,mà sao thế!
Chút nhớ chút thương chút ngậm ngùi.


     Hoàì huyềnThanh    

Thứ Năm, 4 tháng 9, 2014

TIỄN MỘT NGƯỜI ĐI XA


   TIỄN MỘT NGƯỜI ĐI XA
                          
Niềm vui qua mau,nỗi buồn ở lại
Tím hoàng hôn tím đẫm biếc hoàng hôn
Trời trở gió đêm mịt mù vô tận
Nắng về đâu sao lá cứ bồn chồn

Và có lẽ không còn nhau từ đó
Nuối tiếc cho ta ngơ ngác cho người
Trôi lặng lẽ mây trời trôi lặng lẽ
Nhốt nỗi buồn sao gió cứ lý lơi!

Hạ đỏ nghiêng vai chào thu trở lại
Mùa vàng thơm ngan ngát cánh ngô đồng
Người đã ra đi về miền viễn xứ
Nhớ hay quên thuở ấy một dòng sông!

Tiễn người đi xa sao lòng buồn thế
Mưa ngoài trời mưa ướt đẫm hồn ta
Chiếc lá thu phai ngậm ngùi trăn trở
Nắng  có về cho mùa cũ đơm hoa.

           HOÀI HUYỀN THANH
                    4-9-2014


                                                        Cầu Bến ngự Huế