PHÔI PHAI
 
Thu tàn lá úa
Mờ mịt chiều xưa
Mây vàng áo lụa
Gió đổi thay mùa

Tình người quá mỏng .
Lạnh lẽo chợ đời
Tim người quá cạn
Không đầy nên vơi

Muốn thôi tạm nghỉ
Chân cứ bước hoài
Ai đây tri kỷ
Tìm mỏi đôi vai

Ừ đừng nghĩ nữa
Lạc loài chân mây
Tùy duyên phải lứa
Thinh lặng chốn nầy.

Ừ đừng nhớ nữa
Còn gì để vui
Tình em ngọn lửa
Tình người phôi phai

 Hoài Huyền Thanh