Khuất sau rặng nuí
đom đóm trong bụi
cây
sao ta còn đứng đó
hững hờ chiếc lá
bay
quay qua thuyền
khuất dạng
lòng sông nước
dâng đầy
ĐƯỜNG
Nhìn mãi con
thuyền nhỏ
bơ vơ mặt đại
dương
suốt nửa đời tầm
đạo
nháy mắt đã lạc
đường
HƯ KHÔNG
Đèn cầy leo lét
cháy
huyền ảo một góc
phòng
tuôỉ đơì mình đã
xế
sắc sắc vơí không
không
bào ảnh vù trước
mặt
như bụi phấn hoa
hồng
rừng lau mờ trong
khói
lòng ngươì và hư
không
Không có nhận xét nào :
Đăng nhận xét