KHÔNG CÒN MẸ NHIỀU ĐÊM MƯA THỨC TRẮNG,THƯƠNG NHỚ MẸ HIỀN NƯỚC MẮT TUÔN RƠI.NỐT NHẠC CUỘC ĐỜI MẸ XIN DẤU LĂNG ! HẠNH PHÚC CHO NGƯỜI THƯƠNG QUÁ MẸ TÔI !!! CÁM ƠN CÁC BẠN ĐÃ GHÉ THĂM VÀ GHI CẢM NHÂN,BÌNH YÊN LUÔN VỀ BÊN CÁC BẠN……!

Thứ Ba, 11 tháng 10, 2016

MỘT GÓC TRỜI RIÊNG ...

MỘT GÓC TRỜI RIÊNG
Qua nói Qua qua mà Qua không tới
Nên con nước buồn lay lắt chao nghiêng
Bậu không muốn nhớ cũng thành nỗi nhớ
Trằn trọc ba mươi năm …một góc trời riêng

Bậu nói thương sao con sào kinh ngã bảy
Nước nông sâu nào ai biết bao giờ
Qua nhắn nhủ sao Bậu lo đến vậy
Thương đỏ lòng ai đâu lại làm ngơ!

Con Kinh Tẻ chẻ tình ta hai lối
Vàm Xáng Vịnh Tre buốt giá nhớ Vàm Nao
Chợ Mỹ Luông  muỗng ly đâu có thiếu
Tách cà phê buồn thiếu muỗng dạ nao nao

Bao nhiêu năm bến bờ xa khuất ấy !
Có lần nào Qua nhớ miệt đồng bưng
Cỏ lác đăm chiêu ngóng anh cò trắng  
Bậu chờ ai mà *thương vô cớ nhớ vô cùng 
   HOÀI HUYỀN THANH
                      THU 2016

*Câu thơ của nhà thơ Chu Vương Miện .

Không có nhận xét nào :

Đăng nhận xét