Thu biết gì đâu !
Mà rải lá vàng thương nhớ
Cho heo may về hiu hắt những vần thơ
Thu biết gì đâu !
Mà nũng nịu giận hờn ai vô cớ
Cho một thời đắm đuối mộng và mơ
Thu biết gì đâu!
Mà bước chân ngại ngần len góc phố
Cho bóng đổ nghiêng chiều
Hoài vọng nhớ vu vơ
Thu biết gì đâu !
Mà nhặt nhạnh nỗi buồn
đem giấu bớt
Sợ khói lam chiều đong đếm nỗi bơ vơ !
Thu biết gì đâu !
Mà con nắng
thèm nồng nàn thêm chút nữa!
ướp cho thơm hanh cho vàng lẫn trời đất và hoa.
HOÀI HUYỀN
THANH
26.8.2016
Nhận xét này đã bị tác giả xóa.
Trả lờiXóa