HẠT MÙ SƯƠNG CHỢT NHỚ VÒM HIÊN
Nào giận chi nhau mà dấu nhớ
Cho nỗi buồn lay lắt chao nghiêng
Hôm qua nắng vàng không qua ngõ
Hạt mù sương chợt nhớ vòm hiên
Ví dụ lá không còn xanh thắm nữa
Biêng biếc …vời xa với mênh mông
Thu vàng vời vợi …nghiêng nghiêng
bóng
Cánh võng chiều xưa có nhớ mong?!
Se sẻ tóc phai màu niên thiếu
Hoa râm trong tiếng nói giọng cười
Muối tiêu rồi tình cũ ai ơi!
Sao vẫn nhớ dáng xưa thời hoa nắng
Nào có phải bỗng dưng trời trở
gió
Mây từ đâu ồn ã đuổi nhau về
Giông tố một trời đan kỷ niệm
Bỗng vỡ òa ôm ấp những cơn mưa
Và có thể cũng chừng không có thể
Chuyến tàu đêm hun hút độc hành
Bến ga đời mênh mông trần thế
Satna nào… giã biệt chốn trầm
luân.
HOÀI HUYỀN THANH
12.12.201
"Và có thể cũng chừng không có thể
Trả lờiXóaChuyến tàu đêm hun hút độc hành
Bến ga đời mênh mông trần thế
Satna nào… giã biệt chốn trầm luân".
Hình như bạn còn buồn hơn minh nữa. Đọc thơ mà mình cảm thấy nao lòng quá. Vì đây chính là điều mình thường nghĩ tới. Chúc HHT luôn có nhiều niềm vui.
Rất vui được đón tiếp Bạn thăm nhà Bạn Quảng Nam ạ!
XóaRồi thì chuyến xe cuộc đời...sẽ dừng lại một ga khuya nào đó và ta lặng lẽ rời xa kỷ niệm một thời dong ruỗi...về một cõi nào xa khuất lắm ! có thể chung đôi và thường thì lẻ Bạn...nên biết nói sao cho người hiểu bây giờ...đó phải chăng là số phận, là định mệnh đã an bài. Chút Bạn An Nhiên nhé! Hoàihuyềnthanh
Và có thể cũng chừng không có thể
Trả lờiXóaChuyến tàu đêm hun hút độc hành
Bến ga đời mênh mông trần thế
Satna nào… giã biệt chốn trầm luân."
Đọc bài thơ này, em nhớ tới ca khúc "Không Thể Và Có Thể" của tác giả Phó Đức Phương !
Em rất thích thơ của chị HHT đó nghen
Cám ơn Thùy Trang đã về thăm nhà chị.Bài thơ gởi lòng như chiếc lá thu phai, đông về không biết rơi rụng lúc nào em ơi ...Chúc em vui nhé. HHT
Trả lờiXóaCHỊ DẾ MÈN ƠI ! EM MONG MANH NHỚ CHỊ QUÁ ĐI ÀH . NHƯNG MÀ CUỐI NĂM BẬN QUÁ CHỊ ƠI . EM KHÔNG CÒN THỜI GIAN DÀNH CHO MÌNH NỮA CHỊ ẠH ...
Trả lờiXóa"...Nào có phải bỗng dưng trời trở gió
Mây từ đâu ồn ã đuổi nhau về
Giông tố một trời đan kỷ niệm
Bỗng vỡ òa ôm ấp những cơn mưa
Và có thể cũng chừng không có thể
Chuyến tàu đêm hun hút độc hành
Bến ga đời mênh mông trần thế
Satna nào… giã biệt chốn trầm luân."Tác giả HHT
2 khổ kết của bài thơ đã để lại trong lòng người đọc những nỗi đau ngọt ngào nhưng quặn thắt khôn nguôi...
Ngày mơi vui , khỏe và bình yên chị nhé . Em ĐT
Sao mình nỡ quên đến thế sao,ko đáp từ cô Bạn nhỏ của mình nhỉ! Xin lỗi Đan Thụy vậy nhé!
XóaChúc em xử lý công việc thuận buồm xuôi gió rồi còn về Saigon dự hội chợ hoa xuân nữa chứ!
anh Chị VMT hẹn với chị rồi đấy!Chị mong Biển Nhớ lắm. HHT
Chị ơi !
Trả lờiXóaKhông sao đâu mà . Em lúc nào cũng đứng ở sau lưng chị nè . Hi hi .
Chị mà quên em một chút xíu là em bắt trước Tôn Ngộ Không gãi gãi lưng chị , là chị nhớ em ngay thôi mà .
Chị ơi ! Miễn sao chị vui vui vui là em mừng rồi đó mà.
Chúc chị năm mới thật nhiều niềm vui, hạnh phúc ấm áp , sáng tác hay . Và TS mãi trong em chị nhé !
TNCN. Em Đan Thụy