AI ĐỢI AI CHỜ?
Trên mặt sông
nước miệt mài trôi xuôi
thuyền lênh đênh chèo ngược
trơì thu một mẩu trăng
lờ lững trên vòm biếc
tiếng tiêu đâu dìu dặt
êm đềm trên mặt sông
muôn vì sao nấp nháy
như hoa nở trong lòng
trơì đất ta còn đó
suy nghĩ chìm hư không.
Anh chờ em đơì ngươì quá nưả
đá nung vôi thành vữa xây tường
sông Đà mà ngỡ sông Thương
mấy giòng nước chẩy mấy đường sắt qua
em quên anh sông La muôí trắng
Hồng Lĩnh giờ cay đắng quên nhau
chúng mình có khác chi đâu ?
một cơn gió bỗng tình sâu chả còn.
Công anh xẻ gỗ kéo cưa
năm năm sáu tháng chưa vừa lòng em
bây giờ vải trắng nhuộm đen
đương đêm anh cũng tắt đèn anh dông.
Bèo trôi qua biển
sóng dạt vào bờ
thuyền trôi còn quyến luyến
sót lại cánh bướm khô
em đi từ dạo đó
ai đơị và ai chờ ?
CHUVƯƠNGMIỆN
Không có nhận xét nào :
Đăng nhận xét