KHÔNG CÒN MẸ NHIỀU ĐÊM MƯA THỨC TRẮNG,THƯƠNG NHỚ MẸ HIỀN NƯỚC MẮT TUÔN RƠI.NỐT NHẠC CUỘC ĐỜI MẸ XIN DẤU LĂNG ! HẠNH PHÚC CHO NGƯỜI THƯƠNG QUÁ MẸ TÔI !!! CÁM ƠN CÁC BẠN ĐÃ GHÉ THĂM VÀ GHI CẢM NHÂN,BÌNH YÊN LUÔN VỀ BÊN CÁC BẠN……!

Thứ Sáu, 23 tháng 1, 2015

BÀI CHO NHỎ




BÀI CHO NHỎ
                        -Tặng HOÀI HUYỀN THANH
(Nhóm Nắng Hồng Sài Gòn 1972)
Nhỏ ơi nhỏ bốn mươi năm rồi đó
Cửa thời gian đóng mở thật vô tình
Bao mưa nắng làm thâm kim bờ áo
Thật hững hờ phố xá cũng lặng thinh.

Bốn mươi năm ta chơi trò cút bắt
Nhỏ và anh xuôi ngược giữa dòng đời
Nợ áo cơm kiếp nầy chưa trả hết
Tóc hoa râm đã vội bước theo người.

Muốn lắng nghe tiếng chim trong vườn cũ
Chỉ thì thầm cánh lá thoáng qua hiên
Đường trần gian sao gập ghềnh quá thể
Chạy lòng vòng thoáng chốc đã chùn chân.

Thư của nhỏ nằm im trong ngăn tủ
Biết bao năm mực giấy đã phai mờ
Bông hoa tím ép nằm trong trang vở
Vẫn dịu dàng ôm ấp một vần thơ.

Nắng Sài Gòn ngựa xe về muôn lối
Bụi Cần Thơ nắng quái chập chờn rơi
Đường liên tỉnh mưa giăng mù mịt quá
Chút thâm tình lay lắt quá nhỏ ơi!
Cần Thơ,10/3/2013
              NGUYỄN AN BÌNH

2 nhận xét :

  1. BÀI CHO NHÒ
    ( Tặng HOÀI HUYỀN THANH )
    Nhóm Nắng Hồng Sài Gòn 1972
    Đọc tựa đề bài thơ là em thấy mọi tình cảm đã gửi gắm hết " Vào cho Nhỏ ". rồi đó chị ui . Hi hi
    Bài thơ anh AB viết tặng cho chị đọc nghe thấy thật ấm áp ... nhưng trong sâu thẳm em thấy thật sót sa chị ajh !

    "...Thư của nhỏ nằm im trong ngăn tủ
    Biết bao năm mực giấy đã phai mờ
    Bông hoa tím ép nằm trong trang vở
    Vẫn dịu dàng ôm ấp một vần thơ.

    Nắng Sài Gòn ngựa xe về muôn lối
    Bụi Cần Thơ nắng quái chập chờn rơi
    Đường liên tỉnh mưa giăng mù mịt quá
    Chút thâm tình lay lắt quá nhỏ ơi! " Tác giả NAB
    Chúc chị yêu của em luôn vui vui, khỏe cùng mối tình trong trắng và thắm đượm vĩnh hằng chị yêu nhé !
    TNCN. Em ĐT

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Vẫn là bóng dáng của Em gái yêu mình về thăm nhà.Đọc bài thơ này trên blog Anh NAB chị xúc động lắm nên viết Bài Thơ Cho Anh và viết lai rai như Em đã biết...
      Đúng là Tình Thơ và Nắng Hồng có nhiều kỷ niệm quá nên hai nhân vật chính cứ lãng du về miền quá khứ...Cám ơn Em đã thương chị đến vậy! HHT.

      Xóa